Bao nhiêu người [G] cười bên tai lời chê bai đâu [F#m] viết lên ngày mai
 Một tình [Em] yêu mà ta biết [A7] đúng hay [D] sai
 Đã yêu [G] rồi mặc kệ những [F#7] lời chứa [Bm] bao đắng cay đang bủa vây
 Chẳng để [Em] tâm bao nhiêu dèm pha mặc kệ [E7] đi, vô lo thì đâu phải chịu [A7] xót xa.
 ĐK:
 [D] Chỉ có bên em anh mới cảm [A] nhận được tình yêu thôi
 [Bm] Nước mắt tuôn rơi khi hai người [F#m] cùng hòa quyện đôi môi
 Giờ [G] biết không phải [A] khóc là buồn [F#m] khóc khi cả [Bm] hai chúng ta 
 [Em] Ai cũng vượt qua chặng đường [A] quá xa.
 [D] Chỉ có bên em anh mới hiểu [A] được thật lòng yêu ai
 [Bm] Sẽ thấy cô đơn khi em rời [F#m] đi chẳng tựa bờ vai
 Vì [G] số kiếp nay [A] đã an bài, [F#m] khéo se tình [Bm] duyên cả hai
 [Em] Yêu em trọn [A7] đời không [D] phai.