Rồi mình [C] xa dần theo ý [G] trời
[C] Như nhạc không có [G] lời
[Am] Anh đâu nghĩ lòng người dễ đổi [B7] dời.
Dừng lại [Em] nếu em cho là
[Am] Thời gian qua chúng [D] ta quá đỗi nhạt [G] nhòa
Ngày [C] tháng xưa vất vả, [Am] lắng lo em mà
Tại sao vẫn muốn [B7] xa.
Thoạt nhiên [Em] những điều ta vẽ [Am] ngày trước
[D] Trở thành nhiều vết [G] xước
Anh ngước [C] lên nhìn trời, [G] cánh hoa rơi
[Am] Ám chỉ Xuân thì [Bm] chúng ta hoang [Em] phí.