2. Rồi một [Am] hôm được tin như sét [C] đánh 
 Tía má đôi [Dm] bên gặp nhau không vừa [C] ý, nói [E7] duyên ta chẳng [Am] bền
 Rồi mình tạm chia [G] tay bao tháng [C] ngày em nuốt đắng [Am] cay 
 Từng chiều ra bờ [G] sông đứng bên [E7] này nhìn ngóng bên [Am] kia.
 ĐK:
 Thời [C] gian thấm thoát xa [F] dần, anh [Am] giờ là chồng người [C] ta
 Anh giờ là chồng người [F] ta nơi phương [G] xa anh đâu nhớ người [Am] ta 
 Bến sông [Dm] xưa bông bần rụng [E7] trắng tôi nát tan cõi [Am] lòng.
 3. Rồi từ [Am] đây không còn hai bờ thương [C] nhớ 
 Bên lở tôi [Dm] đây, bên bồi nay [E7] thiếu bóng anh ngày [Am] nào
 Từng chiều tôi cô [G] đơn hái bông [C] bần thả trôi [Am] sông
 Nhìn con sóng lăn [Dm] tăn mối tình [G] đầu mãi trôi về [Am] đâu.