[C] Giàu và nghèo là hai thế [Em] giới
 Bạn và [Am] tôi là hai mảnh đời
 [F] Tiền là gì mà sao mỗi người
 Thường lợi dụng [Dm] nhau bên nhau những lúc [G] giàu sang
 [Am] Lòng người bao [Em] gian dối
 Tiền làm [F] cho người [G] ta thay [C] đổi
 [F] Rồi nhận ra bao [Em] nhiêu câu nói 
 Khi người [Dm] thân bạn bè thường nói với [G] tôi
 “Mình anh em bạn [C] ơi, dặn lòng chẳng gian [Am] dối
 Bạn và tôi gặp [F] nhau thì nào toan tính [G] chi”
 Rồi người thân cũng [C] thế, lời nói dối ai [Am] biết
 Họ hàng đâu màn [F] chi tiền là trên hết [G] thôi
 Từ khi [Em] tôi sa cơ thất [Am] thế nên 
 mới biết [Dm] thêm khi trắng tay là [G] quên hết
 Nào ai [Em] hay hôm nay đã [Am] khác xưa, 
 lúc [Dm] nghèo người thân ngoảnh [G] ngơ
 Đời như [C] vôi người ơi, khi giàu sang [Am] ta chẳng màn.
 Chẳng [Dm] tiếc chi đâu bao nhiêu vì [G] quý nhau
 Giờ nhận ra còn [C] đâu những lời [Am] nói lúc đầu
 “Có [Dm] khó khăn, sẽ [G] giúp nhau lúc [C] cơ hàn”