2. Hoàng hôn dần [Am] xuống cho màu loang tim tím [F] vơi
Như bóng người [Dm] xưa bây giờ [G] khuất xa vời [C] vợi
Quên những chiều [Dm] mưa trên con đường che chung [Am] nón
Giờ anh lặng [E7] lẽ mãi không còn ai đón [Am] đưa.
ĐK:
Mưa ơi mưa [Am] rơi đau thương trên ngàn cảnh đời
Riêng ta chơi [Dm] vơi giữa dòng đời nuối [Am] tiếc
Mà em nào hay [E7] biết.
Cô đơn lang [Am] thang đưa chân qua từng nẻo đường
Mưa hôn môi [Dm] xa ngỡ rằng em chợt [Am] đến
Để rồi bao lưu [E7] luyến vương chợt nặng niềm [Am] đau.
3. Vào yêu là [Am] khổ hỏi rằng sao ta vẫn [F] yêu
Ôm khối tình [Dm] si khờ dại [G] nhớ thương thật [C] nhiều
Cay đắng vì [Dm] đâu trách than đời gây lầm [Am] lỡ
Mộng chung nhịp [E7] thở đâu nữa hỡi người [Am] ơi.