Sao cứ phải nói ra những [F] lời
 Là những lời nát lòng xóa đi mọi hy [G] vọng
 Mình đắp xây từ bấy lâu giờ để em ngồi mãi [Em] đây
 Bờ vai gầy chờ ngóng anh trong muôn vàn nước [Dm] mắt.
 Anh có biết em [F] đã 
 Phải trải qua cảm giác gì sợ hãi nào mà cớ [G] sao
 Chẳng thể anh từng bước đến vị trí em chọn ở [Em] bên
 Để chở che mặc đúng sai là ở [Dm] ai. [G]
 [C] Vì sao anh quá ích [Em] kỷ?
 [Am] Tại sao anh quá ích [F] kỷ? [G]
 [C] Vì sao quá khắt khe đúng [Em] sai
 [Am] Mà quên đi anh đang yêu [F] ai.
 * [C] Làm sao để, để cho anh [Em] hiểu?
 [Am] Là em đã hy sinh quá [F] nhiều.
 Em muốn nói hôm nay rất mệt [F] rồi
 Hãy để em ngủ giấc ngon yên [C] bình.