Sài Gòn buồn giờ giới [F] nghiêm
 Công viên [C] buồn nhớ bóng ai [F] qua
 Nguyễn Trãi [Gm] về trống vắng hơi [Dm] đêm
 Tiếng còi [Gm] xe như ngừng thở hôm [Dm] qua
 Nhớ Sài [C] Gòn lòng nghe đầy hơi [Dm] ấm
 Nhớ bạn [C] bè hàng [Am] quán thân [Dm] quen.
 Sài Gòn buồn giờ giới [F] nghiêm
 Chuông giáo [C] đường không còn ngân [F] thánh
 Đức Bà [Am] buồn quy tích trăm [Dm] năm
 Bàn Cờ, Tân [Gm] Định hiu hắt đêm [Dm] về
 Phạm Ngũ [Bb] Lão buồn xo người khách [C] lạ
 Duy Tân [Am] đổ bóng chiều hoang [Dm] phế.
 Sài Gòn [F] buồn giờ giới [Bb] nghiêm
 Nhớ Sài [C] Gòn như lòng đang chảy [Dm] máu
 Nước mắt [F] rơi theo từng người lâm [Am] bệnh
 Sài Gòn của [Dm] tôi Sài Gòn của [Gm] em
 Giờ như chiếc [Dm] lá vàng ủ rũ
 Người quét [Am] đường ngơ ngẩn nhìn [Dm] theo.
 Sài Gòn buồn giờ giới [Dm] nghiêm
 Sài [Gm] Gòn đầy thương [Dm] nhớ
 Sài [Am] Gòn im lặng đáng [Gm] sợ
 Sài Gòn bật [Dm] khóc Sài Gòn của tôi [A7] đâu
 Bóng kiêu [Dm] hãnh giai nhân huyền [Gm] thoại
 Ủ rũ [Am] lòng một thoáng hương [Dm] xưa.
 Sài Gòn buồn giờ giới [Dm] nghiêm
 Những chiếc [C] xe nối đuôi về quê [Dm] cũ
 Tìm an [Bb] bình nơi những chốn đồng [F] xanh
 Thầm ao [Dm] ước một ngày trở [A7] lại
 Sài Gòn buồn như chưa từng [Bb] có
 Khắc [C] khoải lòng thương [Dm] nhớ [C] Sài Gòn [Dm] ơi.