Một [Dm] đêm chân quen trên lối đưa ta về tìm
 [Gm] Vườn xưa xanh xao bóng [C] lá cánh hoa [F] rụng im
 Mùa [A7] xuân xa xôi lưu [Dm] đày, từ [Gm] em xa vắng nơi [A7] này
 Cỏ [Gm] xanh khép cánh mi [A7] gầy, một [Dm] ngày mưa xa [Bb] xôi ấy [C][Am]
 [Dm] Vườn khuya đêm đêm nghe thấy tiếng em về gọi
 [Gm] Người thương đê mê hương [C] tóc vẫn thơ [F] nụ môi
 Giờ mưa rơi rơi trên [Dm] đường, giờ [Gm] ta đã chín cơn [A7] buồn
 và [Gm] ta biết đã không [A7] còn, từ [Dm] em khuất dấu [Bb] chân son [Am][Dm]
 ĐK: Vì sao cứ [bb] ngây ngô giữa cuộc [Gm] đơi như thuở tình si
 Về [C] đây với ưu tư nhọc [F] nhằn [A7] chai sạn , rồi đi
 Để [Dm] ta muốn nghe thêm trái [Gm] tim em dịu dàng đêm buốt [C] giá
 Làm mềm ta chai đá [F] nhớ em [A7] mùa xuân đã qua [Dm] đây , [D7] vẽ lên cây
 Một [Gm] vùng mấy như tóc , [A] một bờ môi như [Gm] khóc [A7] giữa [Dm] đêm.
 Để [Dm] rồi ta thêm mất mát mỗi khi lần tìm
 [Gm] Tuổi xuân phôi pha trên [C] tóc hát trong [F] lặng im [Gm]
 Tàn [A7] đêm xuân xưa vọng về, người [Gm] còn ghi nhớ ước [A7] thề
 Ngẩn [Gm] ngơ phai dấu mưa [A7] về, dòng [A7] đời vẫn dài [Dm] lê thê.