ÐK: Yêu [G] thương là điều răn [Bm] mới,
 anh [D7] em hãy mến yêu [G] nhau;
 Yêu [D] thương người ta sẽ [Em] biết,
 anh [D7] em là môn đệ [G] Thầy.
 2. Cho [G] con ngàn lời yêu [Em] dấu
 vẫn [Am] không bằng chính gương [D] Thầy,
 Hôm [G] nay Thầy dùng nước [Bm] đây,
 đôi [Am] tay rửa chân chúng [D] con.
 Con [G] ơi ngần ngại chi [E7] nữa
 nay [Am] con làm [D7] cũng như [G] Thầy.
 Con [C] xem Thầy là Chúa [Em] Con
 mà Thầy rửa [D] chân từng người chúng [G] con.
 ÐK: Yêu [G] thương là điều răn [Bm] mới,
 anh [D7] em hãy mến yêu [G] nhau;
 Yêu [D] thương người ta sẽ [Em] biết,
 anh [D7] em là môn đệ [G] Thầy.
 3. Yêu [G] thương là hy sinh [Em] trước
 cho [Am] con cả chính thân [D] mình.
 Yêu [G] thương cần chi đắn [Bm] đo,
 không [Am] xem lợi thua trước [D] sau.
 Yêu [G] thương dù muôn nguy [E7] khó,
 kiên [Am] tâm chẳng [D7] nghĩ xa [G] gần.
 Yêu [C] thương mùa xuân ngát [C] hương
 tỏa lan bốn [D] phương này con biết [G] chăng.
 ÐK: Yêu [G] thương là điều răn [Bm] mới,
 anh [D7] em hãy mến yêu [G] nhau;
 Yêu [D] thương người ta sẽ [Em] biết,
 anh [D7] em là môn đệ [G] Thầy.
 4. Yêu [G] thương tìm nguồn vui [Em] đến
 cho [Am] nhau nặng nỗi ưu [D] phiền.
 Yêu [G] thương bừng lên xóa [Bm] tan
 bao [Am] nhiêu hờn căm ghét [D] ghen.
 Yêu [G] thương dọi nguồn chân [E7] lý
 cho [Am] ai lầm [D7] lỡ ê [G] chề.
 Yêu [C] thương làm cho khắp [C] nơi
 được luôn thắm [D] tươi hạnh phúc mãi [G] thôi.
 ÐK: Yêu [G] thương là điều răn [Bm] mới,
 anh [D7] em hãy mến yêu [G] nhau;
 Yêu [D] thương người ta sẽ [Em] biết,
 anh [D7] em là môn đệ [G] Thầy.