1. Nhìn lá vàng rơi lòng con nghẹn [Em] ngào
Thương cha cả đời vất vả gian [Am] nan
Mình cha lo lắng cưu [Em] mang
Mẹ con mất sớm dở [Am] dang
Bao gian [B7] khổ cha vẫn không [Em] màng.
2. Còn nhớ ngày xưa mỗi khi chiều [Em] về
Cha con nô đùa cổng trước nhà [Am] sau
Hàng [D] tre khóm trúc vườn [G] rau
Sợ [E7] con vấp ngã con [Am] đau
Cha ân [B7] cần nói dặn từng [Em] câu.
ĐK:
Con mãi không [Am] quên những lời ru [Em] của cha thay [Bm] mẹ
Ôm con vào lòng trời đông buốt [G] giá
Lúc [E7] ốm lúc [Am] đau một mình cha
[D] Nắng mưa dãi [Bm] giầu
Ôm con vào [B7] lòng mắt lệ đậm [Em] sâu.
3. Chiều xuống dần trôi mà nghe chạnh [Em] lòng
Lưng cha đã còng tóc đã bạc [Am] phai
Thầm [D] than số kiếp oán [G] ai
Trời [E7] gieo chi nỗi đắng [Am] cay
Hay chỉ [B7] là phận số an [Em] bài.