2. Thế gian gọi [Em] mời, con bỏ [Am] Ngài, thì lạy [C] Chúa! con sẽ ra [Am] sao?
Ngàn khổ [G] đau ai người nâng [D] đỡ trong đơn [G] côi, khoé mắt lệ [E7] rơi
Hiu hắt trong u [G] sầu, mất đi niềm hy [C] vọng giữa dòng đời ngược [E7] xuôi
Không có Chúa bên [G] đời, [Em] lê bước chân rã [C] rời, dật dờ tìm về [Am] đâu?
ĐK:
Lạy [Am] Chúa, con bỏ Ngài thì biết đến với [D] ai?
Vì Ngài [G] có những lời ban sự sống muôn [C] đời [E7]
Lạy [Am] Chúa, xa cách Ngài đời con nghĩa lý [D] chi?
Vì Ngài là [G] Đấng Cứu [Em] Độ, là Đấng con tôn [Am] thờ.