2. [Dm] Anh trao thật nhiều đau [Am] thương
Để hạnh [Bb] phúc đôi ta phải [C] chìm trong nước [F] mắt
Rồi [Bb] đến lúc nhìn phía [C] trước, thấy [Am] em bình yên bên [Dm] ai
Anh [Gm] lấy để làm niềm [Am] vui riêng [Dm] mình.
ĐK:
Từ giờ chẳng phải sánh [Dm] bước cùng người tồi tệ như [Am] anh
Và sẽ ngưng [Bb] đau lòng anh [C] thật tàn nhẫn đúng [F] không
Trả em về một thế [Dm] giới bình yên và chẳng nước [Am] mắt
Vì anh không [C] chắc mai [Am] sau lòng ngừng đau [Dm] thắt.
Sợ lắm cảm giác cứ [Dm] tưởng chừng như ôm trọn yêu [Am] thương
Rồi bỗng nhiên [Bb] vỡ tan chưa [C] từng tồn tại vấn [F] vương
Nỗi đau từng ngày anh [Dm] mang, hạnh phúc dần tàn theo năm [Am] tháng
Em đã đánh [C] đổi thanh [Am] xuân chẳng hề xứng [Dm] đáng.