2. Rồi một [Dm] ngày mình tôi bước [A7] thôi
Cơn mưa [A7] chiều bóng em xa [Dm] rồi
Bao mong [D7] chờ tiếc nhớ khôn [Gm] nguôi
Đã tan [A7] rồi thiết tha đầy [Dm] vơi.
ĐK:
Tình như mây [Dm] khói vút xa chân [Gm] trời
Về đâu em [A7] hỡi cánh đời mãi [Dm] trôi
Còn mãi trong [A7] ta buốt giá muôn [A7] đời
Biết chia cùng [Dm] ai.
3. Có bao [Dm] giờ em nhớ chăng [A7] em
Nhớ ngày [A7] nào ước mộng êm [Dm] đềm
Nhớ khung [D7] trời ru giấc mơ [Gm] đêm
Mãi xa [A7] rồi nắng nhạt bên [Dm] thềm.
Nhớ khung [D7] trời ru giấc mơ [Gm] đêm
Mãi xa [A7] rồi còn hoài trong [Dm] tim.