Ngỡ rằng em [F] vẫn đứng trông đứng [G] chờ
Chờ tôi đến [Em] bên để thôi thẫn [Am] thờ
[Dm7] Đã qua giờ tan tầm, sao chẳng thấy [G] em.
Ngỡ rằng nơi [F] đó, em mong em [G] chờ
Ngỡ rằng nơi [Em] đó, còn thương còn [Am] nhớ
Tôi [Dm7] nhớ em [G] nhiều nhưng đành phải [C] quên.