2. Rồi bão cũng [C] đến tình [G] ta tan như cát [Am] bụi
 Mình như ngọn [F] nến cháy [G] cho đến khi tàn [C] lụi
 Rồi chia [Dm] xa…[Fm] mất… [Em] nhau ta chưa kịp [Am] buồn 
 Chỉ nhìn [Dm] nhau cười rồi [G] buông.
 ĐK:
 Vì bầu trời kia không xanh [C] nữa [Fm]
 Vì màu [G] đời cũng đã xám [C] mưa [Dm]
 Vì ánh [F] mắt em đã thôi [Am] cười
 Vì yêu [Fm] nhau mà tiếc đôi [C] lời
 Nên chuyện [Dm] mình lỡ đành chơi [G] vơi.
 Vì đường nào không chia hai [C] lối [Fm]
 Vì ngọt [G] ngào cũng sẽ phai [C] phôi [Dm]
 Vì tuổi [F] trẻ ta lắm sai [Am] lầm
 Vì tình [Fm] yêu phải có có thăng [C] trầm
 Nên tình [Dm] chỉ đẹp [G] khi dở [C] dang.
 3. Nhớ xưa mình yêu [C] nhau tình [G] xanh như bầu [Am] trời
 Dù biết sau này thương [F] đau vẫn [G] ước nguyện ngàn [C] lời
 Giờ chia [Dm] xa…[Fm] nhớ… [Em] nhau thời chưa biết [Am] gì
 Vì giờ [Dm] đây đời toàn thương [G] đau.
 ĐK:
 Vì bầu trời kia không xanh [C] nữa [Fm]
 Vì màu [G] đời cũng đã xám [C] mưa [Dm]
 Vì ánh [F] mắt em đã thôi [Am] cười
 Vì yêu [Fm] nhau mà tiếc đôi [C] lời
 Nên chuyện [Dm] mình lỡ đành chơi [G] vơi.
 Vì đường nào không chia hai [C] lối [Fm]
 Vì ngọt [G] ngào cũng sẽ phai [C] phôi [Dm]
 Vì tuổi [F] trẻ ta lắm sai [Am] lầm
 Vì tình [Fm] yêu phải có có thăng [C] trầm
 Nên tình [Dm] chỉ đẹp [G] khi dở [C] dang.
 * [F] Còn yêu [G] thì chỉ nên [Em] nhớ thôi [Am] em
 [F] Vì ta [G] còn người đang ở [C] cạnh
 [F] Còn mây [G] trời vẫn [Em] cứ xanh [A] thôi
 Chỉ là [F] ta giờ hai người chia hai [G] lối.