Nhiều [G] khi, ngỡ như hồn [C] nhiên sắt [B7] son đâu còn cõi [Em] riêng và vắng [Am] xa nào đâu lãng [D7] quên [G7]
Người [C] ơi, tình dù như áng mây [Bm] trời, cũng [Em] không phiêu du thảnh [Am] thơi bởi nắng [D7] mưa dỗi hờn nhau [G] hoài.
Nhiều [G] khi, đang trong hạnh [C] phúc, biết đâu không còn khát [Em] khao, để ưóc 1wa ao trở nên đớn [D7] đau
Người [C] ơi, ngậm [D] ngùi thôi nín câm [Bm] rồi, tiếc [Em] nhau không ai của [Am] ai và nhớ [D7] nhau cũng là xa [G] vời.