2. Ta trở [Dm] về để đếm những bâng quơ
 Một khoảng [Bb] trống vỗ đôi bờ thăm [Gm] thẳm
 Giữa mênh [A7] mông cõi lòng như chết lặng
 Giữa hoang tàn mà cháy nám thịt [Dm] da
 ĐK; Ta trở [Dm] về để ép những phong [Gm] ba
 Đâu con [F] sóng xô tình ta lặng [Bb] lẽ
 Đâu mưa [Gm] móc xối tràn cơn dâu [A7] bể
 Đâu núi đồi cưỡng chế những bước [Dm] chân [A7]
 3. Ta trở về [Dm] để nghe những phân vân
 Là cõi [Bb] thật trong những lần ân [Gm] ái
 Hay vì [A7] ta điên cuồng nên hóa [Bb] dại
 Yêu một [A7] lần rồi mãi mãi ngu [Dm] ngơ