2. Thì thầm lời [Cm] gió se sắt môi [Bb] trầm nhung nhớ khôn [Ab] khuây
 Một cành nở [Fm] đóa mai trắng lưng [Bb] đồi hoang vắng tình [Eb] tôi
 Đường chiều vàng [Fm] phai khói [Cm] hương một đời thả [Ab] cho gió [G] tan
 Từng hồi chuông [Bb] đã rơi chìm xóa [G7] khi chiều [Cm] buông.
 ĐK:
 Người ra [C] đi thương tiếc [Em] gì câu biệt [F] ly vấn vương [Dm] nhau từ [G] khi [C]
 [E7] Gãy cánh thần [Am] tiên xuống [G] đời tóc mây từ [Dm] khi rối [Fm] bời
 Phấn son điểm [C] trang áo xiêm [Dm] mù khép thiên [G7] đàng tình [C] ái [G7]
 Lời thiên [C] thu đang réo [Em] gọi cho ngàn [F] xưa xóa tan [Dm] đi ngàn [G] sau [C]
 [E7] Trăm năm được [Am] chi mất [G] chi đêm nay cùng [Dm] ta khắc [Fm] ghi
 Có trăng và [C] sao chứng tri [Dm] cho mối duyên [G7] đầu thương [C] đau.
 3. Chiều lịm vào [Cm] tối mây trắng ngang [Bb] trời đưa tiễn nhau [Ab] thôi
 Người vào mộ [Fm] tối đôi mắt khép [Bb] rồi bóng xế tàn [Eb] hơi
 Để lại trần [Fm] gian ngất [Cm] ngây để lại tình [Ab] tôi đắm [G] say
 Để lại chim [Bb] hót bên đồi vắng [G7] tênh rừng [Cm] mai.