2. [Dm] Vẫn cố giữ những vết [Am] thương gần lành
Để đôi [C] khi tự làm đau chính [F] mình
Nhiều khi tìm [Dm] về phố [C] quen
Rồi ngồi một [Am] mình giữa [Dm] đêm
Để kỷ [Bb] niệm ùa về xong bật [Am] khóc.
ĐK:
Lặng [Dm] nghe một khúc ca [C] buồn
Lặng [Am] nghe từng giọt mưa [Dm] tuôn
Anh nhớ [Bb] lại ngày còn có [C] em
Ngồi trong [F] mưa nhưng anh không [Am] lạnh.
Giờ [Dm] anh vẫn cứ một [C] mình
Quả [Am] tim lâu rồi lặng [Dm] thinh
Anh vẫn [Bb] đợi chờ một phép [C] tiên
Giật mình tỉnh [Am] giấc thấy em ở bên [Dm] cạnh.