2. Dẫu em không màng nhung lụa phồn [Em] hoa mơ giàu sang
Nhưng lòng bâng khuâng lo sợ tình [Am] phai theo thời gian
Mẹ cha ai chẳng an [Em] bày đẹp [D] duyên con gái sau [G] này
Ai chẳng [B7] tìm rể quý cao [Em] sang.
ĐK:
Em ơi biết [D] chăng anh nghèo hai bàn tay [G] trắng
Cuộc [C] đời mịt mù công [Am] danh
Nhưng xin em hiểu cho [Em] rằng nghèo [D] đâu nên lỗi nên [B7] tội
Chỉ một tấm lòng yêu [Em] em.
3. Cớ sao duyên trời an bày tình [Em] ta nay dở dang
Em giờ sang ngang theo chồng làm [Am] dâu nơi giàu sang
Thầm trông theo xác pháo [Em] hồng mà [D] sao lệ đổ tuôn [G] dòng
Tan vỡ [B7] rồi những ngày chờ [Em] mong.