[G] Chớ trách những dấu yêu ngày [Dm] xưa, vẫn chưa bình [Am] yên 
 [G] Qua bao đêm đông dài băng [Am] giá đâu mang bướm bay thành tiên 
 [G] Chớ trách mãi mối duyên này [Dm] sao mang bao dở dang hoài [Am] công 
 [Bb] Chính đến lúc [G] tháng năm chia [E7] lìa, là đời thôi dâng sóng 
 ĐK: 
 Liệu rằng [Am] nếu mai có giây phút gặp [G] em 
 [F] Thắm đôi má hay mắt lệ [C] hoen? 
 [Dm] Tháng năm đó vội vã ghi [C] khắc bao ước mơ 
 Để mình [G] tin tình đầu được mãi thành [E7] đôi. 
 Đừng vội [Am] bước khi đã không thể rời [G] nhau 
 [F] Hay là yêu như mới bắt [C] đầu? 
 [Dm] Ai cũng đau [C] thương nhưng lại [G] không đành lòng quên hết ân [E7] tình 
 [F] Ta cứ không [G] thôi vương nợ [Am] nhau 
 [F] Ôm mãi cơn [G] đau luyến lưu [Am] hoài 
 2. [Am] Giữa những tháng ngày nào vội [E] vã chẳng biết dòng đời nghiệt [G] ngã, chỉ muốn ấp ôm mơ [D] mộng 
 [F] Ta yêu thương khờ dại, cười [G] vui say sưa rồi nhiều khi [C] chán ghét lắm lúc em hờn [E7] dỗi. 
 [Am] Đến lúc những buồn vui ôm [E] lấy nước mắt rồi bao cơn [G] sóng kéo đến lấp đi chân [D] tình 
 [F] Đâu biết ly [G] tan cũng từ [Am] đây. 
 [G] Chớ trách giá rét hôm nào [Dm] xui, nước mắt kết thành [Am] băng 
 [G] Xuân qua mang theo làn gió [Am] sưởi ấm chẳng hóa tan hình dung 
 [G] Biết số kiếp chẳng cho mình [Dm] yêu thương dẫu chỉ một lần [Am] thôi 
 [Bb] Có nỗi nhớ [G] vấn vương tật [E7] nguyền sẹo thời gian cào xé