[Em] Sợ dòng tin nhỏ [A7] bé kia
 Không được [Dm] trả lời anh càng [G] thức khuya 
 Để ngồi [Em] một mình chẳng [A7] biết sao 
 [Dm] Thà là lặng yên thôi, [G] để đêm cứ [C] trôi. 
 2. [C] Em thức khuya để [Am] làm gì? Còn [Dm] anh thì ngồi ăn [G] bánh mì
 Và [Em] mai em có phải [A7] làm gì? Còn [Dm] anh thì sẽ ngủ [G] li bì
 Đã [C] trôi qua đến [Am] một giờ. Vẫn [Dm] chần chờ đến [G] thẩn thờ
 Mà [Em] sao không dám [A7] mở lời, dù [Dm] thấy em vẫn cứ [G] sáng ngời. 
 [Em] Sợ dòng tin nhỏ [A7] bé kia 
 Không được [Dm] trả lời anh càng [G] thức khuya 
 Để ngồi [Em] một mình chẳng [A7] biết sao 
 [Dm] Thà là lặng yên thôi, [G] để ngồi nhìn. 
 ĐK:
 [C] Em thức khuya làm [Am] gì? Chỉ một [Dm] câu thôi chẳng dám [G] nói ra là 
 [Em] Em thức khuya làm [A7] gì? [Dm] Để anh ngồi thao thức [G] có nên hỏi 
 [C] Em thức khuya làm [Am] gì? Mười [Dm] hai giờ sao chẳng [G] ngủ đi này 
 [Em] Em thức khuya làm [A7] gì? Để [Dm] mỗi đêm trôi dài [G] mãi.