2. [Am] Đoạn đường quá đông
 [F] Anh đã quá xa, và nỗi nhớ [G] quá dài
 [Em] Như một thói quen
 Em tìm cánh tay, ngỡ như [Am] mãi đây.
 ĐK:
 Lần đầu [C] tiên mới thấu khoảng cách của từ [G] “xa” 
 Lần đầu [Am] tiên mới biết cảm giác của chữ [Em] “buồn” 
 Em chưa [F] hề nghĩ đến có những [C] ngày không anh
 Chợt nhận [F] ra khoé mắt đã ướt tự bao [G] giờ! 
 Vì không [C] muốn cứ phải níu kéo một tình [G] yêu
 Người con [Am] gái sẽ đành chịu mang riêng nỗi [Em] buồn
 Nỗi buồn [F] nào chẳng thấu, vết thương [C] nào không đau 
 Gạt nước [F] mắt nhưng không trôi hết những ưu [G] phiền
 Có lẽ không bao [C] giờ. 
 3. [Am] Có phải dấu yêu 
 [F] Đã tàn úa như màu của nắng [G] cuối chiều? 
 [Em] Có phải giấc mơ 
 Đã vụn vỡ như cánh hoa bằng [Am] thuỷ tinh.