2. Hạnh [Em] phúc đã không, về [Bm] với đôi mình 
 Ký [C] ức hôm qua, dường [G] như khóc oà
 [Am] Giật mình thu đã qua, [Em] tình mình nay xa quá
 [F#7] Sao ta [B7] để mất nhau [Em] chi 
 ĐK: Em [G] đi về phía chân [Em] trời
 Mang [Am] theo giọt nước mắt chơi vơi
 Đơn [D] phương, trao hết ân [B7] tình
 Yêu [Am] thương, em không [B7] giữ cho [Em] riêng mình
 Khi [G] xưa, anh quá [Em] hững hờ
 Yêu [Am] em bằng cảm xúc, quá trẻ thơ
 Anh [D] luôn, suy nghĩ cho [B7] riêng mình
 Rồi mới [C] nhận ra hạnh phúc là [B7] cho đi
 Thì em [Am] đã ra đi xa [B7] anh từ [Em] bao giờ