Khi bóng đêm đã chìm [Am] sâu
 Giọt nước mắt mới tuôn [Dm] trào
 Thương lũ con thơ mồ côi [G] cha [E7]
 Tuổi xuân mẹ đã qua [Am] rồi.
 ĐK:
 Mẹ hiền yêu [A] dấu hỡi
 Mẹ là dòng [F#m] sông xanh mát [Bm]
 Thương con không [C#m] sánh với non cao [F#]
 Biển sâu không [Bm] sánh công lao mẹ [E]
 Làm sao con [D] đáp nghĩa mẹ [E7] ơi.
 Mẹ hiền yêu [A] dấu hỡi
 Đàn con nay [F#m] đã khôn lớn [Bm]
 Đêm đêm con [C#m] khấn đấng thiêng liêng [F#]
 Bình yên sẽ [Bm] đến với mẹ hiền [E]
 Niềm vui hạnh [D] phúc khi bên [A] mẹ.
 2. Mẹ dấu yêu của đời [Am] con
 Mẹ là dòng suối trong [Dm] lành
 Như ánh trăng xuống trần [E7] gian
 Trong đêm thâu soi đường [Am] con.
 Dẫu nắng mưa không ngại [Am] chi
 Mẹ hy sinh đến vô [Dm] bờ
 Xin khắc ghi trong lòng [G] con [E7]
 Yêu thương mẹ đến muôn [Am] đời.