2. Trời chợt [Am] nắng, trời chợt nắng sao lại trút [Dm] mưa [E7]
 Sài Gòn thế, bao ngày ta quen [Am] rồi 
 Vì em mưa [A7] nắng, lắm lúc hư vô em làm [Dm] khổ tôi 
 Vì em ngoan [G] quá nên những trang thơ ta dành [C] chỉ riêng em 
 Vì em nhan [Dm] sắc, để những kiêu sa em gửi lòng [E7] ta. 
 ĐK:
 Nhớ lắm nhớ lắm khi chợt xa [Am] người 
 Nhớ lắm nhớ lắm, mong ngày quay [Dm] về 
 Bóng dáng thấp thoáng trong từng giấc [G] mộng 
 Để ta thấy yêu em thật [C] nhiều. [E7]
 Nhớ lúc mới lớn em mặc áo [Am] vàng 
 Đến lúc nắng ấm em đẹp mây [Dm] ngàn 
 Để biết có thế ta còn yêu [E7] nàng 
 Gọi tên em, nhớ tên [Am] em Sài Gòn.