Nhà mình hương nguyệt [G] quế, vẫn tỏa đêm [Dm] đêm
 Là nỗi [G] nhớ của những lần mất [C] ngủ
 Là nỗi [Em] buồn [Am] của những [G] ai 
 Chưa đủ yêu thương xin hãy trở [C] về.
 Hà Nội tắt [C] nắng một chiều [Am] vương
 Vương vấn [Dm] lắm, phố nhỏ âm thầm [G] bước
 Vương kỷ [Dm] niệm một [G] thời thường ao [F] ước
 Vương vấn [G] hoài mãi cứ vấn vương [C] ai
 Hà Nội đầu [C] đông ta nhớ ta
 Nhớ khóm [Dm] tre, ngả xuống sân vườn đã [C] cũ
 Nhớ hàng cau đang trổ [Dm] hoa, [G] nhớ chùm đu [C] đủ
 Nhớ hoa [Dm] bưởi, thơm lừng ngóng người [G] xa
 Hà [C] Nội mùa này hanh [Em] nắng lạnh se [Am] se
 Gió heo may [F] thổi, lá [G] vàng xuôi xuống [C] phố
 Nhớ góc ngồi ngày [G] xưa, nhớ hơi ấm bồi hồi
 Tay muốn tìm bàn [C] tay.
 * Hà [Am] Nội mùa này, không [C] còn lá me [Dm] bay
 Chỉ còn tiếng rao đêm [F] giọng khắc [C] khoải
 Vẳng đâu [Em] đó, lời thì [Am] thầm muốn nhắn [C] lại
 Mong ai [G] kia sẽ sớm quay [C] về.