ĐK:
Tà áo [Bb] trắng nói cười hồn [Dm] nhiên
Làm ánh mắt ai trông [Am] theo muốn thầm gọi [D] tên
Này hỡi dáng ai thướt [Gm] tha trông thật là [C] duyên
Dừng bước để anh đây [F] được làm quen.
Nhờ cơn [Bb] gió nhắn lời cùng [Dm] em
Anh đã trót mang ưu [Am] tư thẫn thờ vào [D] tim
Vì bóng dáng ai vấn [Gm] vương muôn vàn trìu [C] mến
Tà áo trắng ơi anh [F] yêu nàng rồi.