Người thì [Dm] gần mà bờ môi chưa [F] ấm
 Tình thì [E7] đau mà lòng chưa [Am] xa
 Nghiêng [E7] vai, trăm năm đã [Am] qua.
 ĐK:
 [C] Tiếng hát buồn cất [Dm] lên, [E7] ngỡ quên tên người [Am] tình
 [F] Tiếng hát chợt vút [G] cao, [Dm] xôn xao đời cơm [Am] áo
 [C] Tiếng hát còn nỗi [Dm] đau, [E7] xốn xang qua từng [Am] mùa
 [F] Hát giữa đời bể [G] dâu, ngày [E7] xanh còn bao [Am] lâu.
 2. Mai [E7] đây về nơi núi  [Am] cao 
 Nhớ nơi sông [E7] hồ biết lòng người nông [Am] sâu 
 Ta [E7] vui vì em biết [F] đau
 Tiếng ca vương [E7] buồn giữa đường trần phai [Am] dấu.
 Còn cuộc [Dm] tình để đời ta nương [F] nấu
 Còn lời [E7] ca để tìm về bên [Am] nhau
 Cho ta [E7] quên trăm năm đớn [Am] đau.