ĐK: Thôi hết [Em] rồi người về hướng [Am] đời
Rừng xưa thương nhớ chỉ riêng mình em mà [G] thôi
Lệ nào [C] rơi trên gối kiếp chia [F] ly
Buồn nào [G] vỡ theo những khi anh [C] đi
Say gió [Em] ngàn vui câu chiến [Am] trường
Cuộc đời lính chiến bốn phương là nơi dừng [G] chân
Thì làm [C] sao em ngăn phút phân [F] ly
Để rừng [G] xanh nhớ thương cho người [C] đi
2. Những [C] chiều đợi chờ ngồi bên suối xưa
Nhớ [F] thương dâng tràn kể mấy cho [C] vừa
Trăng khuyết nay [Em] tròn mà mơ ước đâu [Am] còn
Gửi người xa [F] vắng những khi chiều buông [G] trôi
Có thương thương buồn [F] nhớ đến nơi muôn rừng [Am] cũ
Ước [G] mơ xây mộng thành [C] thơ