2. Anh [Am] biết, anh phải [Em] quên kỷ [G] niệm
Anh [F] biết, Anh phải [G] quên quá [C] khứ [A7]
Thu qua đông [Dm] đến ấm áp bên [G] nhau giờ chẳng còn [Em] nữa giây phút [Am] ấy
Giờ chỉ còn [F] anh, đông lạnh [Em] lẽo vây [Am] quanh
ĐK:
[Am] Gió đông về rồi [G] em mặc ấm [F] nhé [G]
[Am] Cách xa bao ngày, [G] em hạnh phúc [F] chứ [A7]
Người kia [Dm] có, bên [G] em những khi em [C] cần [Am]
Người kia [Dm] có, lo cho [G] em
Mang cho [Em] em chiếc áo ấm [Am] không.
[Am] Biết lo vậy là [G] đang lặng lẽ [F] khiến [G]
[Am] Nước mắt rơi nhiều [G] anh, phải làm [F] sao [A7]
Để xoá [Dm] hết ký ức hư [Am] hao
Phải làm gì [F] đây, khi anh [G] vẫn yêu em quá [Am] nhiều.