[Dm] Người về xa [Am] cuối trời
 Những kí [Bb] ức long lanh giờ hóa mong manh
 [F] Em đã quên mất [C] anh.
 Giờ nơi nào [Dm] em, xây mộng mơ bên ai
 Yêu thương của [Am] anh đấy nhưng nay với ai 
 Cứ phải [Bb] nghĩ người mình yêu nhất giờ này
 [F] vai kề vai đi với [C] ai 
 Vì anh [Dm] yếu đuối, không thể quên đi em
 Nhưng anh lại [Am] không nghĩ hay anh đã sai 
 Cứ thế [Bb] giữ cuộc tình dù anh biết rằng mình
 [F] Chẳng thể bên nhau [C] nữa. 
 ĐK:
 Làm sao em [Dm] biết nước mắt luôn hằng sâu trong anh
 Hay nỗi đắng [Am] cay từng đêm anh thấu 
 Làm sao em [Bb] biết quá khứ không mờ phai yêu thương
 [F] Anh có quên được [C] đâu.
 Làm sao anh [Dm] giữ bóng dáng em đừng đi xa xôi
 Anh luôn cố [Am] với nhưng con mơ xa vời 
 Chỉ vì [Bb] anh cũng như bao người trên thế gian
 [F] Đắm chìm vào hoang [C] mang khi mất đi người mình [Dm] yêu.