ĐK: [Am] Anh đã sống như thế cũng chỉ để cho [G] em biết rằng
Hạnh [F] phúc trong anh là [G] có em bên cạnh [C] thôi [E]
Nhưng [Am] em đã mang đi hết những lỗi lầm [G] của đôi mình
Để rồi [F] khi xa nhau nước [G] mắt rơi thật [Am] lâu
2. Ánh [Am] sáng kéo anh ra khỏi cơn [G] mơ tối tăm
Đôi [F] mắt hoen đi vì [G] những nỗi đau dày [C] xéo đi [E] qua
[Dm] Tưởng rằng mình đã quên, hình bóng [C] em mãi rồi
Nhưng [F] không, ai trả lời tôi [G] đi
ĐK: [Am] Anh đã sống như thế cũng chỉ để cho [G] em biết rằng
Hạnh [F] phúc trong anh là [G] có em bên cạnh [C] thôi [E]
Nhưng [Am] em đã mang đi hết những lỗi làm [G] của đôi mình
Để rồi [F] khi xa nhau nước [G] mắt rơi thật [Am] lâu
[F] Đừng để làn gió [G] kia mang em đi [Em] mãi, mãi xa [Am] vời
Nỗi đau [F] này, giờ chỉ mình anh [G] mang ..[E] há ..
Tăng 1 tone lên [Bm] —–
[Bm] Xin cơn mơ đêm qua đừng tìm đến [A] tôi dù một lần
Và [G] xin cho tôi một [A] liều thuốc có thể [D] xóa nỗi [F#] đau
Vì [Bm] sao khi yêu đương trong ai cũng chỉ đớn [A] đau có một lần
Riêng [G] tôi vẫn [A] cứ đau hoài [Bm] thôi
Riêng [G] tôi, vẫn [A] mãi. mãi [Bm] đau