[Dm] Từ [G] ngày vắng bóng [C] em 
 [Am] Buồn thương mong [F] nhớ [Dm] khó [E7] quên 
 [Am] Em thường hay âu [Dm] sầu 
 [G] Buồn cho số [C] phận, [E7] em thường khóc [Am] thầm. 
 ĐK:
 [Dm] Em! Em nhớ chăng [Am] em
 Những [C] chiều [A7] mong [Dm] chờ
 [G] Giờ ngày ấy đâu [C] còn 
 [F] Tình đã phai [G] mờ kỷ niệm ngày [E7] xưa.
 [Am] Em! Em đã quên [E7] hết 
 Em nói những [Am] gì em hứa những [Dm] gì
 Mà đành nỡ quên [Am] đi phút giây ban [E7] đầu 
 Tình yêu chúng [Am] ta. 
 2. [Am] Anh không bao giờ quên 
 Khi mối duyên xưa [E7] em đành dối [Am] lừa 
 Dù tình em đã [F] hết 
 Đã xa em [Dm] rồi, anh vẫn thương [Am] hoài.
 [Dm] Chẳng [G] còn ước mơ [C] chi 
 [Am] Được gần bên [F] nhau [Dm] nói [E7] yêu
 [Am] Nghe nhịp tim nhẹ [Dm] nhàng 
 [G] Từng hơi thở [C] đều [E7] của người mình [Am] yêu.