Góp nắng [Em] về sưởi hồn tan giá [E7] băng và đớn đau rồi [Am] quên
 Góp nắng [C] về dệt nên ý [B7] thơ, khắc nỗi nhớ vào [Em] tim. 
 Từng chiều đợi [D] nắng, [E7] nghe đời quạnh [Am] vắng
 Gieo tiếng tơ [D] buồn rồi gửi theo gió [G] lên
 Và em chợt [Em] đến dịu dàng trìu [Am] mến 
 Nắng trong chiều [F#7] nay về cho tương tư giấc ngủ [B7] say. 
 Chở nắng [Em] về , ngươc dòng đời cuốn [E7] xoay, mặc thế gian đổi [Am] thay
 Có nắng [B7] về dù qua bao đắng [Am] cay vẫn thiết [B7] tha yêu cuộc đời [Em] này.