Lặng [Dm] im người than trắng tỏ [C] bày
Rót [G] lời đường mật lại không [C] hay
Nói [Dm] nhiều cũng khổ im thành [G] tội
Thượng đế tôi [C] ơi đời [G] sao khó thế [C] này [E]
Cô bạn ngày [Am] xưa khẽ bảo tôi
Mắt anh không [F] nói cũng nên [G] lời
Liếc thôi cũng làm hồn xao xuyến
Nói nữa tim em chắc rã [C] rời
Cô khác thì [Dm] khuyên ít nói [C] thôi
Lời tôi chỉ [G] đến với riêng [C] người
Sợ rằng tôi [G] sẽ khen ai khác
Để rồi tình riêng phải ngậm [C] ngùi
Người [C] trách thì tôi cũng chịu thôi
Nắng [Dm] mưa tôi đổ tại ông [C] trời
Khi [Dm] vui cũng thích khen dăm ba [G] tiếng
Ai cảm thông dùm nỗi khổ [C] tôi