2. Cho đến khi [Dm] một ngày em nói ta [Am] dừng lại
 Bởi vì hôm [Bb] nay thì tình yêu [C] em đã [F] hết
 Xem anh như [Dm] vô hình em lạnh lùng [Am] bước vội
 Bỏ lại phía [Bb] sau anh chưa kịp [C] nói đôi [Dm] lời
 ĐK:
 Ngày xưa [Dm] vẫn cứ nghĩ rằng đôi ta là [Am] để cho nhau
 Mà nào hay [C] đâu nơi sâu trong em đổi thay [Dm] qua từng ngày
 Em hết [Bb] yêu anh rồi và em đã [C] yêu ai rồi
 Để ngày em [Bb] đi anh bàng hoàng chơi [Am] vơi.
 Giờ anh [Dm] biết thế giới này đâu ai là [Am] của riêng ai
 Vì vậy hôm [C] nay em quay lưng đi giống như [Dm] chưa tồn tại
 Em đã [Bb] đi mất rồi để anh ở [C] nơi đây ngậm ngùi
 Anh lạc [Am] lõng cô đơn giữa bao [Dm] người.