ĐK:
Bến xưa [G] kia, con thuyền xa nơi bến [C] đậu
Lãng quên [G] anh vì [Dm] đâu sao em chẳng [E7] nói
Để từ [A7] đó, giọng hát lên bài tình [Dm] ca
Dù bến [G] vắng, bao trái tim hoài đam [C] mê
Và con [A7] sóng, dạt trôi ôm tháng năm [Dm] buồn
Đã xa [G] rồi, lòng không sao nguôi hết thương [C] yêu. [E7]